CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Bình Dương, ngày … tháng … năm 2018
ĐƠN KHIẾU NẠI VÀ KÊU OAN
(V/v: Khiếu nại Quyết định khởi tố vụ án hình sự số 23 ngày 12/2/2018; Quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố bị can số 86/QĐ-VKS ngày 10/8/2018; Quyết định khởi tố bị can số 92 ngày 07/8/2018 và Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú số 67 ngày 07/8/2018)
Kính gửi: VIỆN TRƯỞNG VIỆN KIỂM SÁT NHÂN DÂN HUYỆN PHÚ GIÁO TỈNH BÌNH DƯƠNG
CƠ QUAN CẢNH SÁT ĐIỀU TRA CÔNG AN HUYỆN PHÚ GIÁO – TỈNH BÌNH DƯƠNG
CƠ QUAN CẢNH SÁT ĐIỀU TRA CÔNG AN TỈNH BÌNH DƯƠNG
VIỆN KIỂM SÁT NHÂN DÂN TỈNH BÌNH DƯƠNG
ĐOÀN ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI TỈNH BÌNH DƯƠNG
Đồng kính gửi: BÍ THƯ TỈNH BÌNH DƯƠNG
Người khiếu nại:
Tôi tên là:
Địa chỉ thường trú:
Người bị khiếu nại:
Nội dung khiếu nại:
Khoảng 10 giờ, ngày 27/11/2016. Xảy ra vụ xô xát giữa những người trong giữa gia đình tôi với gia đình ông Hoàng Minh Cường.
Trước đó, giữa hai gia đình đã có mâu thuẫn về đất đai và đang trong quá trình xem xét, giải quyết.
Trước ngày xảy ra vụ việc, anh Cường tự ý vào nhổ phá cọc rào bê tông trong vườn nhà gia đình tôi. Khi mẹ tôi ra can ngăn thì anh Cường tát và bóp cổ mẹ tôi, em trai của tôi là Thạch (đang học lớp 10) chạy ra cầm điện thoại định chụp lại cảnh anh Cường đánh mẹ, thì bị anh Cường giật lấy điện thoại, ném vỡ. Khi công an xã vào đến nơi thì anh Cường đã ung dung bỏ về.
Sự việc ông Cường nhổ cọc, lấn đất nhà tôi...đã được UBND xã lập biên bản và có đơn của gia đình tôi (đính kèm hồ sơ).
Trưa cùng ngày, anh Cường vẫn qua nhà gia đình tôi uống nước. Và nói chuyện với giọng thách thức mẹ tôi. Anh Cường nói: Pháp luật cũng có năm bảy kiểu, có báo pháp luật thì cứ báo. Tôi rất bức xúc yêu cầu mẹ làm đơn nhờ chính quyền giải quyết nhưng mẹ kêu thương tích không đáng kể, ngại nên không làm đơn trình báo, yêu cầu giải quyết hơn nữa cũng là anh em với nhau nên thôi.
Ngày 27/11/2016, (thứ 7), em gái tôi tên Hà ở nhà trút mủ cao su giúp mẹ. Nhà anh Cường cũng thuê người cạo, trút mủ. Tới giờ trưa, lúc anh Cường chạy xe máy vào chở mủ cao su, em gái tôi tên Hà có gọi anh ra chỗ hiện trường anh đã nhổ phá cọc và hành hung mẹ. Hỏi tại sao anh tự ý vào vườn nhổ phá cọc nhà em, còn đánh mẹ em. Lúc này anh Cường nói rằng: tao thích nhổ thì tao nhổ. Mày thích tao đánh cả mày.
Mẹ tôi đang tưới tiêu trong vườn, nghe tiếng thì chạy lại. Lúc này anh Cường có nói “Mày muốn ăn đòn hay con mày?” và nhào sang tính hành hung mẹ, trên tay mẹ tôi lúc này có xách một cái xô nhỏ, chứa nước tưới cây còn dở. Vì bức xúc, mẹ tôi có quăng cái xô về phía anh Cường. Sau này, anh Cường khai trong biên bản rằng nước trong xô là hóa chất, khiến anh Cường bị mù cả hai mắt. Nhưng anh ta cũng có 1 bức ảnh chụp ngay tại hiện trường sau khi vụ việc xảy ra, mắt vẫn sáng bình thường, anh ta vẫn đi làm như bao ngày trước đó, đây là sự vu khống lần thứ 1 của anh Cường với gia đình tôi.
Cũng trong buổi xô xát này anh Cường tấn công mẹ tôi khi đấm vào bụng mẹ tôi. Sau đó quay lại lên xe tính bỏ đi, nói “để tao bán mủ xong tao vào làm việc với mẹ con mày”, nhưng sau đó anh Cường lại quay lại.
Lúc này, anh Xuân là người mua mủ cao su nhà anh Cường chạy xe máy vào để chở mủ cao su ra cho anh Cường nên cũng chứng kiến sự việc, có vài lời khuyên can. Anh Xuân vào được vài phút thì chị Kim (vợ Cường) cũng chạy xe máy vào. Vừa chống xe máy xuống là chị Kim cầm cây xông vào đánh em gái tôi, nhưng mẹ tôi giật được cây gậy và quăng đi. Mẹ tôi và chị Kim giằng co với nhau, lúc này cả hai đều chỉ có tay không, đẩy qua đẩy lại. . Lúc này anh Cường xông vào có hành động dùng tay đấm, bóp cổ, móc mắt em gái tôi là Hà. Tôi đang trút mủ cao su gần đó thấy vậy nên đến can ngăn sự việc này, tôi vẫn còn đứng bên phần đất của gia đình tôi, thì lúc này anh Cường chủ động nhặt cục bê tông lao vào tấn công tôi từ phía sau, đập vào vai tôi, đè ngã xuống hố đất, hai người vật lộn nhau, ông Cường ngồi đè lên người, tay bóp cổ, tay kia vẫn cầm cục bê tông lõi thép đánh tôi và đập nhiều lần vào đầu và vào lưng tôi nhưng tôi dùng tay đỡ được nên chỉ bị thương vùng bàn tay và ngón tay, may mắn tôi đẩy được anh Cường ra. Tôi đã đi khám bệnh và được Trung tâm y tế Phú Giáo chứng nhận thương tích theo giấy chứng nhận thương tích số:134/CN ngày 31/11/2016, kết luận tôi bị: “Trày xương mu hàm tay phải, Bầm tím vùng ngón 1 tay phải, trầy xước vừng lưng diện tích: 10x16cm...”.
Như vậy, giấy chứng nhận thương tích này phù hợp với những lời khai của tôi tại hồ sơ.
Em gái tôi chạy vào can các bên ra, nhưng không được. Khi đó, anh Xuân đã can được mẹ tôi và chị Kim ra. Cả anh Xuân và mẹ tôi cùng chạy lại tách anh Cường khỏi anh Hải. Em gái tôi, anh Xuân, mẹ tôi, tất cả mọi người lúc này đều là can ngăn, cố gắng tách 2 người đàn ông là ông Cường và ông Hải ra.
Khi tôi vừa đứng dậy được, thì anh Cường bất ngờ cầm cục bê tông và đánh anh Hải tiếp tôi từ phía sau. - Cường đã tấn công trước đó như trình bày phía trên.
Lúc này, Sơn (em trai tôi, từ dưới nhà đi lên) cùng mọi người can ngăn ra.
Còn anh Xuân, chị Kim kéo anh Cường ra. Anh Xuân lấy bao mủ cao su của anh Cường, chở đi.
Tôi và em gái tôi cũng đi về. Anh Cường nhặt khúc gậy đuổi theo gia đình tôi vào sâu trong vườn nhà tôi, được khoảng 30m thì chị Kim đứng ở ngoài đường kêu anh Cường quay lại và Anh Cường chạy xe máy về nhà cách đó khoảng 4km, còn chị Kim đi ra chỗ bán mủ cao su của gia đình để gặp anh Xuân. Sau đó, sau đó em gái tôi gọi báo công an về sự việc xảy ra như trên.
Chuyện không có gì nghiêm trọng và lỗi hoàn toàn thuộc về anh Cường và chị Kim. Nhưng tôi quá bất ngờ khi nhiều lần làm việc tôi bị vu oan và ông Cường, bà Kim muốn vu oan để truy tố hình sự tôi.
Vừa qua, vào ngày 20 tháng 08 năm 2018, tôi có nhận được Quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố bị can số 86/QĐ-VKS ngày 10/8/2018 của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo khởi tố tôi về tội “Cố ý gây thương tích” theo quy định tại khoản 1 Điều 134 Bộ luật hình sự, Quyết định khởi tố bị can số 92 ngày 07/8/2018 và Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú số 67 ngày 07/8/2018. Tôi hoàn toàn không đồng ý với toàn bộ nội dung Quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố bị can số 86/QĐ-VKS ngày 10/8/2018 của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo và Quyết định khởi tố bị can số 92 ngày 07/8/2018 và Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú số 67 ngày 07/8/2018 của Công an huyện Phú Giáo (tôi chưa nhận được quyết định khởi tố vụ án hình sự số 23 và quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố vụ án hình sự) với các lý do sau đây:
Thứ nhất: hành vi xô xát giữa tôi và ông Cường chỉ là xô xát nhẹ, chưa đủ yếu tố để cấu thành tội phạm như Cơ quan điều tra và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo quy kết cho tôi. Cơ quan điều tra và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo chỉ căn cứ vào lời khai một phía của ông Cường để khởi tố tôi mà không dựa vào lời khai khách quan, cụ thể của tôi và người làm chứng. Hơn nữa, khi xô xát ông Cường là người cầm hung khí nguy hiểm là một cục đá có lõi sắt tấn công tôi (đây được xem là hung khí nguy hiểm theo quy định tại tiểu mục 2.2 Mục 2 Phụ lục I Nghị quyết 02/2003 của Hội đồng thẩm phán tòa án nhân dân tối cao), cụ thể: Tôi xin trích dẫn một phần của Nghị quyết 02/2003/NQ-HĐTP ngày 17/4/2003 của Hội đồng thẩm phán tòa án nhân dân tối cao như sau:
“…2.2. "Phương tiện nguy hiểm" là công cụ, dụng cụ được chế tạo ra nhằm phục vụ cho cuộc sống của con người (trong sản xuất, trong sinh hoạt) hoặc vật mà người phạm tội chế tạo ra nhằm làm phương tiện thực hiện tội phạm hoặc vật có sẵn trong tự nhiên mà người phạm tội có được và nếu sử dụng công cụ, dụng cụ hoặc vật đó tấn công người khác thì sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng hoặc sức khoẻ của người bị tấn công.
a. Về công cụ, dụng cụ
Ví dụ: búa đinh, dao phay, các loại dao sắc, nhọn...
b. Về vật mà người phạm tội chế tạo ra
Ví dụ: thanh sắt mài nhọn, côn gỗ...
c. Về vật có sẵn trong tự nhiên
Ví dụ: gạch, đá, đoạn gậy cứng, chắc, thanh sắt...”
Như vậy, nếu khách quan, đúng luật thì Cơ quan công an và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo phải căn cứ vào những tình tiết này để xác định tôi đang phòng vệ chính đáng theo quy định tại Điều 15 Bộ luật hình sự 1999:
“Điều 15. Phòng vệ chính đáng
1. Phòng vệ chính đáng là hành vi của người vì bảo vệ lợi ích của Nhà nước, của tổ chức, bảo vệ quyền, lợi ích chính đáng của mình hoặc của người khác, mà chống trả lại một cách cần thiết người đang có hành vi xâm phạm các lợi ích nói trên.
Phòng vệ chính đáng không phải là tội phạm.
2. Vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng là hành vi chống trả rõ ràng quá mức cần thiết, không phù hợp với tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi xâm hại.
Người có hành vi vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng phải chịu trách nhiệm hình sự.”.
Theo như quy định trên thì khi xem xét một hành vi có được coi là phòng vệ chính đáng hay không cần hội tụ đủ các yếu tố:
1/. Về phía nạn nhân: là người đang có hành vi xâm phạm đến các lợi ích của Nhà nước, của tổ chức, của cá nhân người phòng vệ hoặc của người khác (người thứ ba). Hành vi xâm phạm này phải là hành vi có tính chất nguy hiểm đáng kể. Mức độ đáng kể ở đây là tuỳ thuộc vào tính chất quan trọng của quan hệ xã hội bị xâm phạm, tính chất, mức độ nguy hiểm của hành vi tấn công của nạn nhân (người có hành vi xâm phạm). Trong tình huống của tôi, ông Cường sau khi đánh ngã tôi xuống hố vẫn tấn công tiếp, đe dọa trực tiếp đến tính mạng và sức khỏe của tôi.
2/. Hành vi chống trả là cần thiết. Cần thiết là sự thể hiện tính không thể không chống trả, không thể bỏ qua trước một hành vi xâm phạm đến các lợi của xã hội. Khi đã xác định hành vi chống trả là cần thiết thì thiệt hại gây ra cho người có hành vi xâm phạm dù có lớn hơn thiệt hại mà người có hành vi xâm phạm gây ra cho người phòng vệ vẫn được coi là phòng vệ chính đáng. Như vậy việc ông Cường cầm đá có sắt phía trông tấn công tôi và tôi phải chống trả bằng tay không là cần thiết và phù hợp quy định, đây điều này là cần thiết để bảo vệ sức khỏe đang bị đe dọa của mình.
Như vậy, hành vi của tôi không phải là tội phạm mà phòng vệ chính đáng.
Và nếu đúng luật và khách quan thì phải khởi tố ông Cường về hành vi dùng hung khí gây thương tích cho tôi. Khi ông Cường dùng hung khí tấn công tôi thì tôi có bị thương trên tay, lưng...nhưng vì nghĩ dầu sao cũng là anh em và khi tôi đến bác sĩ thì bác sĩ nói không nghiêm trọng nên tôi không lấy chứng nhận thương tích để tố cáo ông Cường làm gì còn nếu tôi muốn tố cáo đã tố cáo hành vi ông Cường từ đầu.
Ông Cường và vợ ông ta tấn công mẹ tôi, đấm vào bụng mẹ tôi tiếp tục quay sang tấn công em gái trước tôi và còn cầm đá có lõi sắt tấn công tôi thì bắt buộc tôi phải thực hiện việc phòng vệ chính đáng để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình cũng như cho mẹ tôi và em gái tôi, hành vi phòng vệ chính đáng của tôi bằng tay không, phòng vệ trong tâm thế bị động, không có bất kỳ một sự nguy hiểm nào cho xã hội. Ông Cường bị thương là do quá trình tấn công tôi bị thương chứ tôi không tấn công ông Cường như ông Cường khai và Cơ quan công an, Viện kiểm sát quy kết cho tôi. Hơn nữa, ông Cường khai rằng xô nước mẹ tôi hất vào người ông Cường và em gái tôi (cô Hà) là nước hóa chất, gây mù mắt cho ông Cường, tuy nhiên, ông Cường cố tình khai gian dối như vậy để quy kết, vu khống cho mẹ tôi, bằng chứng là từ lúc đó đến nay mắt ông Cường không bị tổn hại một chút nào. Ông Cường khai gian dối như vậy nhưng Cơ quan công an và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo không xem xét đến sự trung thực của ông Cường là không khách quan, không đúng sự thật của vụ án. Trong khi vụ án này người làm chứng đã khai là ông Cường cầm đá tấn công tôi và tôi chỉ chống trả bằng tay không.
Thứ hai: sự việc xô xát giữa tôi và ông Cường xảy ra từ tháng 11/2016 đến nay đã gần 02 (hai) năm nhưng đến tháng 2/2018, cơ quan Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo mới tiến hành khởi tố vụ án, đến ngày 10/8/2018 mới khởi tố bị can là không khách quan, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng và xâm phạm đến quyền và lợi ích của tôi. Vụ án có dấu hiệu không khách quan ngay từ ban đầu vì tôi không có anh em làm cán bộ công an nhưng gia đình ông Cường và vợ ông Cường có anh em, cháu làm cán bộ công an tại địa phương và Bình Phước làm tôi hết sức hoang mang và lo lắng tôi bị xử lý một cách oan ức, bị ép.
Thứ ba: hai khúc gỗ mà Cơ quan cảnh sát điều tra thu thập đem về không phải là công cụ được sử dụng trong quá trình xảy ra sự việc của tôi mà khúc gỗ này do ông Cường dùng để định tấn công chúng tôi.
Thứ tư: ông cường là người đánh mẹ tôi trước, đánh em gái tôi là Hà trước – họ là những phụ nữ chân yếu tay mềm nhưng ông Cường lại đánh và hành hung họ, sau khi đánh mẹ tôi và em tôi, tôi chỉ vào can thì ông Cường cầm đá đánh tôi rơi xuống hố rồi tiếp tục tấn công tôi. Địa điểm tấn công tôi là nằm trên phần đất gia đình tôi. Như vậy, bằng chứng rõ ràng ông Cường đã qua đất nhà tôi gây sự và đánh mẹ tôi, em tôi và tôi trước bằng hung khí là cục đá.
Thứ năm: Tôi chỉ phòng vệ bằng tay không, qua xô xát với nhau. Tại thời điểm xô xát không có biên bản quả tang, lập biên bản tại lúc đó vết thương ông Cường do tôi gây nên nên tôi khẳng định tôi tay không không thể gây thương tích mẽ 2 răng, gãy mũi gây nên thương tích 11% cho ông Cường được. Do vậy, tôi yêu cầu giám định lại, không đồng ý với kết quả giám định và phải xác định được vết thương, thương tích do tôi gây nên.
Thứ sáu: Cho đến nay tôi vẫn chưa nhận được quyết định khởi tố vụ án hình sự số 23 ngày 12/2/2018 của Cơ quan cảnh sát điều tra huyện Phú giáo. Chính điều này đã làm mất đi quyền khiếu nại của tôi đối với quyết định khởi tố vụ án hình sự này mà Bộ luật tố tụng hình sự đã quy định về quyền của người khiếu nại theo quy định tại Điều 472, 473 BLTTHS 2015.
Đề nghị của người khiếu nại:
Còn rất nhiều sai phạm trong quá trình tố tụng của Cơ quan điều tra và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo mà tôi không tiện nêu ra ở văn bản này. Tuy nhiên, từ những sai phạm cơ bản nêu trên, nhằm tránh oan sai cho tôi và trách nhiệm đối với Cơ quan có thẩm quyền, căn cứ theo quy định của Điều 157, 158 Bộ luật tố tụng Hình sự 2015. Bằng đơn này tôi yêu cầu Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo ra quyết định hủy bỏ Quyết định phê chuẩn khởi tố vụ án hình sự số 86/QĐ-VKS ngày 10/8/2018 của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo phê chuẩn quyết định khởi tố tôi về tội “Cố ý gây thương tích”. Đồng thời, yêu cầu Cơ quan cảnh sát điều tra công an huyện Phú Giáo hủy bỏ Quyết định khởi tố vụ án hình sự số 23 ngày 12/2/2018, Quyết định khởi tố bị can số 92 ngày 07/8/2018 và hủy bỏ Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú số 67 ngày 07/8/2018 và đình chỉ vụ án này.
Thiết nghĩ, đối với sự việc này, suy xét lại toàn bộ sự việc không có gì nghiêm trọng. Việc Cơ quan công an và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo không suy xét đầy đủ toàn bộ nội dung sự việc đã ra các Quyết định khởi tố tôi, làm ảnh hưởng đến uy tín, danh dự, nhân phẩm của tôi và gia đình tôi. Gây oan sai cho tôi và gia đình tôi.
Nay bằng văn bản này, kính đề nghị Cơ quan cảnh sát điều tra công an huyện Phú Giáo và Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Giáo thận trọng xem xét lại toàn bộ nội dung vụ án, trả lại công bằng cho tôi và gia đình tôi. Sự việc xảy ra tôi khẳng định gia đình ông Cường có lỗi trước và gây sự trước, dùng hung khí đánh chúng tôi gây bức xúc cho gia đình tôi. Liệu phải chăng gia đình ông Cường, bà Kim có anh em làm cán bộ công an nên ép gia đình tôi và tôi? Nếu không được giải quyết công bằng buộc gia đình tôi phải nhờ Cơ quan trung ương bảo vệ cho tôi và gia đình tôi.
Tôi và gia đình tôi luôn chấp hành các quy định pháp luật nhà nước, em tôi là cán bộ nhà nước, cha tôi là bộ đội hiện nay bị bại liệt, tâm thần không ổn định và nhận thức hạn chế nhưng ông Cường vẫn luôn chửi bới cha tôi dù ông Cường vai cháu ít tuổi hơn cha tôi, hơn thế, bà Kim- vợ ông Cường còn viết gửi đến công an xã vu cáo cha, mẹ, anh chị em tôi xúc phạm, chửi bới gia đình ông Cường, tài sản của nhà ông Cường hư hỏng do gia đình tôi phá mà không có căn cứ nhằm hạ thấp danh dự của gia đình tôi- đơn này tôi vẫn còn giữ.
Trên đây nội dung khiếu nại của tôi, kính mong Qúy cơ quan xem xét chấp nhận và bảo vệ gia đình tôi, bảo vệ sự thật, bảo vệ người yếu thế như tôi và gia đình tôi. Tôi tin vào sự thật, sự khách quan của Qúy cơ quan không bị tác động từ bất kỳ từ ai.
Rất mong Quý cơ quan xem xét.
Tôi xin chân thành cảm ơn và trân trọng kính chào./.
Đính kèm đơn khiếu nại:
CMND, Hộ khẩu của tôi (bản photo);
Quyết định phê chuẩn quyết định khởi tố bị can số 86/QĐ-VKS ngày 10/8/2018 (bản photo);
Quyết định số 92 ngày 07/8/2018 (bản photo);
Lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú số 67 ngày 07/8/2018 (bản photo).
Các hồ sơ tranh chấp đất đai.
|
Người làm đơn
|
Giấy chứng nhận thương tích 134.
|