1/ Trường hợp vợ chồng bà Nguyễn Thanh châu bán nhà cho dân, sau đó mang đi thế chấp ngân hàng, điều này có vi phạm pháp luật hay không, cụ thể điều luật nào?
Theo tôi việc cá nhân một lô đất bán cho nhiều người với hành vi dùng thủ đoạn gian dối ngay từ ban đầu nhằm chiếm đoạt tài sản của người khác có dấu hiệu của tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản được quy định tại điều 139 Bộ luật hình sự 1999, sửa đổi, bổ sung 2009.
2/ Ngân hàng, sau khi phát hiện tài sản nhận thế chấp đã bị người thế chấp bán trước đó, nhưng không tố giác mà thỏa thuận ngầm để biến dân thành con nợ gián tiếp. Hành vi này có dấu hiệu bao che cho người phạm tội hay không?
Tùy tính chất, mức độ hành vi và sau khi điều tra cụ thể mà những người liên quan này có thể là đồng phạm hoặc có thể cấu thành tội che dấu tội phạm hoặc tội không tố giác tội phạm.
3/ Nếu đúng luật, ngân hàng biết người thế chấp đã bán tài sản trước đó, thì ngân hàng nên làm gì mới đúng luật? Tố cáo người có hành vi vi phạm trên ra cơ quan công an? Còn đối với tài sản đang nhận thế chấp thì ngân hàng phải làm gì?
Nếu đúng ra khi phát hiện bên thế chấp 1 tài sản bán cho nhiều người thì ngân hàng không được cho vay thế chấp nữa. Đồng thời phải trình báo tới cơ quan nhà nước có thẩm quyền để kịp thời ngăn chặn hành vi vi phạm và tiếp tục gây hậu quả cho nhiều người, xử lý theo quy định.
4/ Người dân trong trường hợp này phải trả nợ ngân hàng thay cho bà Châu, vậy điều này có đúng không? Rủi ro ra sao? Trong khi khoản tiền dân nợ bà Châu khác khoản nợ bà Châu nợ ngân hàng, dĩ nhiên việc dân trả khoản nợ cũng khác nhau tương ứng.
Nếu việc thỏa thuận này trái ý chí của người dân và không phù hợp pháp luật theo quy định của Bộ luật dân sự và Pháp luật tín dụng thì thỏa thuận này có thể vô hiệu và sẽ bị tòa án hủy nếu 1 trong các bên khởi kiện ra tòa án yêu cầu hủy thỏa thuận này vì người dân không vay thì không thể ghi nợ được. Hơn nữa giao dịch này có dấu hiệu vi phạm pháp luật cả về hình thức và nội dung do đây là khoản nợ liên quan đến ngân hàng, nhà đất phải được công chứng chứng thực nhưng lại chỉ thỏa thuận bằng tay nên về mặt pháp lý có dấu hiệu không bảo đảm trình tự pháp lý.
|