LUẬT SƯ, LUẬT GIA TRẦN MINH HÙNG, TRƯỞNG VĂN PHÒNG LUẬT SƯ GIA ĐÌNH, ĐOÀN LUẬT SƯ TP.HCM:
Cả người tiêu dùng và đơn vị sản xuất đều phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình
THIÊN THANH
Khác với nhiều ý kiến khác, luật sư Trần Minh Hùng, Trưởng văn phòng luật sư Gia đình, Đoàn luật sư TP.HCM cho rằng, hành vi của ông Minh đã cấu thành tội “cưỡng đoạt tài sản”. Nên, việc cơ quan chức năng tạm giữ ông Minh là có cơ sở. Tuy nhiên, luật sư Hùng cũng không đồng ý với hành vi của Tân Hiệp Phát, sau khi thương lượng với người tiêu dùng, lại gài bẫy họ, cụ thể là phối hợp với công an bắt giữ ông Minh.
Tạm giữa ông Minh là có cơ sở
Vụ việc ông Võ Văn Minh vừa bị cơ quan công an bắt giữ, vì đòi 500 triệu đồng “bán sự im lặng” về một chai nước ngọt có ruồi đang khiến dư luận xôn xao. Quan điểm riêng của luật sư về vụ việc này như thế nào?
Về phương diện pháp lý chúng ta phải xem xét toàn diện và khách quan. Theo tôi, vụ việc này xảy ra do hạn chế hiểu biết pháp luật của các bên, mà cụ thể là ông Võ Văn Minh. Việc ông Minh đòi bồi thường là đúng luật, nhưng ông Minh đã không biết thực hiện quyền này cho đúng pháp luật. Lưu ý, là ở đây tôi không muốn dân sự hóa hình sự. Bản chất vụ việc không có dấu hiệu tội phạm, nhưng hành vi của ông Minh có dấu hiệu cấu thành tội phạm. Theo tôi, căn cứ theo quy định của Luật bảo vệ người tiêu dùng, căn cứ vào thiệt hại thực tế mà ông Mình phải chịu từ việc có Ruồi trong chai nước ngọt, việc ông Minh yêu cầu Công ty Tân Hiệp Phát phải đưa cho ông 500 triệu đồng và dùng thủ đoạn uy hiếp không phải hình thức thương lượng thông thường theo quy định của Luật bảo vệ người tiêu dùng, mà đã có dấu hiệu của “tội cưỡng đoạt tài sản”.
Tuy nhiên, qua vụ việc này cũng như qua nhiều vụ việc trước đó tôi không đồng ý với hành vi của Công ty Tân Hiệp Phát đó là sau khi thương lượng với người tiêu dùng xong họ gài bẫy người tiêu dùng bằng cách phối hợp với Cơ quan cảnh sát điều tra để bắt người tiêu dùng, là hành vi thể hiện vi phạm sự thương lượng cam kết của các bên, bội tín và thiếu tôn trọng khách hàng, Công ty Tân Hiệp Phát đã không biết chấp nhận sai sót để khắc phục, mà lại vi phạm cam kết nên dư luận rất bức xúc.
Theo luật sư, hành vi đòi 500 triệu của ông Minh với công ty sản xuất nước ngọt này, có vi phạm pháp luật? Việc ông Minh bị cơ quan công an bắt giữ có đúng pháp luật?
Để nhận định hành vi của Minh có đủ yếu tố cấu thành “tội cưỡng đoạt tài sản” theo quy định tại điều 135 Bộ luật hình sự hay không, thì trước hết theo tôi phải xem yếu tố cấu thành “tội cưỡng đoạt tài sản”.
Về mặt khách quan, tội cưỡng đoạt tài sản được thực hiện thông qua các hình thức như: Có hành vi đe dọa sẽ dùng vũ lực để chiếm đoạt tài sản: Đe dọa gây thiệt hại về vật chất cho người chủ tài sản, nếu người đó không làm thỏa mãn yêu cầu về tài sản cho người phạm tội. Việc đe dọa dùng vũ lực không dẫn đến việc dùng vũ lực ngay tức khắc mà có khoảng thời gian nhất định để người bị đe dọa suy nghĩa, cân nhắc lựa chọn để quyết định trao hay không trao tiền. Uy hiếp về tinh thần người chủ tài sản: là hành vi gây đe dọa gây thiệt hại về mặt danh dự, uy tín như dọa công bố bí mật đời tư mà người chủ tài sản muốn giấu kín, đe dọa tố giác hành vi phạm pháp,…
Như vậy, Ông Minh không có hành vi đe dọa sẽ dùng vũ lực, nhưng có thủ đoạn uy hiếp tinh thần Tân Hiệp Phát để cưỡng đoạt tài như doạ phát 5000 tờ rơi và đăng trên báo chí để làm mất uy tín Tân Hiệp Phát. Như vậy nếu hành vi này có thật thì theo tôi hành vi này của ông Minh đáp ứng về mặt khách quan, đối với dấu hiệu cấu thành tội phạm phạm đối với tội cưỡng đoạt tài sản. Theo tôi hành vi của ông Minh là lỗi cố ý trực tiếp, vì ông Minh đủ nhận thức, đủ năng lực và hiểu biết để có quyền đưa ra phương án thương lượng phù hợp với pháp luật. Do vậy, việc Cơ quan cảnh sát điều tra tạm giữ ông Minh là có cơ sở.
Đơn vị sản xuất phải chịu trách nhiệm trước pháp luật khi sản phẩm có vấn đề
Trên thế giới, có nhiều trường hợp tương tự, khách hàng đã đòi được tiền bồi thường mà không vi phạm pháp luật. Trong trường hợp này, ông Minh và những người khác nếu gặp trường hợp tương tự, nên làm như thế nào mới đúng với trình tự pháp luật, thưa luật sư?
Những vụ việc này đã xảy ra nhiều trên thế giới với các hãng và sản phẩm uy tín như McDonald, Culigan, Asahi... Tuy nhiên, sau khi thương lượng, hòa giải không thành thì họ khởi kiện ra Tòa án yêu cầu bồi thường. Như vậy, khi gặp những trường hợp như ông Minh người tiêu dùng nên áp dụng các quyền quy định tại Luật Bảo vệ người tiêu dùng để giải quyết và giải quyết tranh chấp theo quy định tại điều 30 luật bảo vệ người tiêu dùng như: Thương lượng; Hòa giải; Trọng tài;Tòa án. Ngoài ra còn phải báo với Cơ quan nhà nước địa phương như UBND tỉnh, quận (huyện), quản lý thị trường, Hội bảo vệ người tiêu dùng địa phương để các cơ quan này giải quyết theo thẩm quyền.
Theo quy định của pháp luật, với những trường hợp phát hiện có dị vật trong thực phẩm (đồ ăn, thức uống) như thế này, đơn vị sản xuất phải chịu trách nhiệm ra sao với khách hàng, thưa luật sư?
Tại Điều 8 và điều 22, điều 23 Luật bảo vệ người tiêu dùng quy định về quyền của người tiêu dùng và nghĩa vụ của tổ chức cá nhân cung cấp sản phẩm như: có quyền yêu cầu bồi thường thiệt hại khi hàng hóa, dịch vụ không đúng tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật, chất lượng….trường hợp mua phải hàng hóa không bảo đảm chất lượng, không đạt tiêu chuẩn thì được quyền yêu cầu bồi thường thiệt hại. Khi phát hiện hàng hóa có khuyết tật, tổ chức, cá nhân sản xuất, nhập khẩu hàng hóa có trách nhiệm: Kịp thời tiến hành mọi biện pháp cần thiết để ngừng việc cung cấp hàng hóa có khuyết tật trên thị trường.. có trách nhiệm bồi thường thiệt hại trong trường hợp hàng hóa có khuyết tật do mình cung cấp gây thiệt hại đến tính mạng, sức khỏe, tài sản của người tiêu dùng...Ngoài ra, phải bồi thường cho người tiêu dùng theo quy định tại Điều 630 Bộ luật dân sự 2005.
Xin cảm ơn luật sư!
ảnh 4: Luật sư Trần Minh Hùng.
xem cụ thể và chi tiết trên Báo đời sống và Pháp luật số báo in 06 (271) ngày 8/2/2015. |